Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 4, 2021

Lý do thích một người

 Thích một người cần có lý do hay không? Là do vẻ bề ngoài hay do tính cách, hóa ra có những chuyện chẳng cần lý do, chỉ là vừa đúng người, vừa đúng thời điểm. Chỉ cần là người ấy, mọi người khác đều là người ngoài. Không phải là người ấy, tuyệt đối sẽ tiếp tục đợi chờ. Là cảm giác muốn dừng chân giữa cuộc đời tấp nập, muốn bên họ những ngày tháng sau này.

Vĩnh viễn là bao lâu

Khi gặp được người bạn thích, có lẽ ai cũng mong sẽ vĩnh viễn bên nhau. Nhưng rốt cuộc vĩnh viễn là bao lâu? Có lẽ ngay từ lúc nói ra, ai cũng chân thành, sau đó vẫn rời xa. Là do nhân sinh thay đổi hay lòng người đổi thay. Vĩnh viễn của quá khứ cũng là vĩnh viễn, vĩnh viễn của tương lai cũng là vĩnh viễn. Chỉ là thỉnh thoảng sẽ nhớ về những ký ức "vĩnh viễn". Tuổi ấu thơ từng trải qua, người tri kỷ từng gặp gỡ. Bất luận cuộc sống thay đổi như thế nào thì những rung động đầu đời ấy đều vẫn sẽ tồn tại.

Cơn gió bị thổi đi

 Giống như cơn gió, một số người đột nhiên xuất hiện trong cuộc đời bạn, không hẹn mà gặp rồi cứ thế rời xa. Không phải bạn đuổi theo thì sẽ được ở bên nhau, chỉ là nếu họ thực sự thích bạn, họ sẽ dừng chân và lúc nào cũng sẽ bên bạn. Giống như chạy theo cơn gió vậy, không phải bạn chạy theo nó đến cuối trời là sẽ gặp được cơn gió ấy mà là cứ đứng ở đó - cơn gió nếu có vấn vương nó sẽ quay lại.

Không có người mình thích

 Không có người mình thích là cảm giác như thế nào? Là không có hi vọng cũng không có thất vọng, không có bắt đầu cũng không có kết thúc, không có hưng phấn cũng không có buồn bực, không có bất ngờ cũng không có điều ngoài ý muốn. Ngày qua ngày sống cuộc sống tự tại, trầm mặc. Cô độc ư? Sớm đã quen rồi. 

Điều bản thân cứ ngỡ

 Tôi cứ ngỡ bản thân không gặp người ấy nhưng tôi đã gặp rồi. Tôi cứ ngỡ bản thân sẽ không thích người ấy nhưng lại lỡ để thân thích mất rồi. Tôi cứ ngỡ bản thân sẽ bên người đó mãi mãi nhưng tôi đánh mất người đó rồi. Tôi cứ ngỡ người đó sẽ không quên tôi nhưng người đó đã sớm quên rồi. Tôi cứ ngỡ thời gian sẽ xóa nhòa tất cả nhưng lại chẳng thể nào xóa những ký ức ấy trong tôi. 

Phải gặp bao nhiêu người mới gặp được đúng người

 Thế giới rộng lớn, có người đến với bạn để lại tổn thương, có người đến với bạn để lại hoài niệm và có người đến với bạn để bên bạn. Hai chữ duyên phận thật khó giải thích. Có người trải qua rất nhiều mới gặp được người mình cần gặp, lại có người ngay lần đầu gặp gỡ đã là của nhau. Không sớm, không muộn, người ấy sẽ xuất hiện. Đợi đến ngày bạn gặp được người - người khiến bạn không nhịn được mà mỉm cười mỗi khi nghĩ về - hãy nhớ không được dễ dàng từ bỏ.

Vị của nước

 Một ly nước lọc, bỏ một viên đường bạn liền cảm nhận được vị ngọt. Bỏ một chút giấm bạn sẽ cảm nhận được vị chua. Cùng là một ly nước, thứ bạn bỏ vào do bạn quyết định. Cuộc đời cũng vậy. Nó có thể đối xử với bạn rất dịu dàng hoặc rất tàn nhẫn, bạn hoàn toàn không thể quyết định. Nhưng cuộc đời ấy trải qua ngọt bùi hay cay đắng là do bạn chọn lựa.

Người kỳ lạ

 Có những người rất kỳ lạ, rõ ràng chẳng hề có tình cảm với bạn nhưng cứ mập mờ không buông, dây dưa mãi để cả hai cùng chẳng thoát. Tới không được mà buông cũng không xong. Lại có người rõ ràng là yêu nhau cuồng nhiệt, ngỡ rằng không thể sống thiếu nhau và bên nhau trọn đời nhưng cuối cùng lại mất nhau vì những điều nhỏ nhặt. Điều quan trọng không phải bao nhiêu người yêu bạn mà là bao nhiêu người nguyện ý bên cạnh bạn đến suốt cuộc đời. Điều quan trọng không phải yêu nhau nhiều bao nhiêu mà nguyện vì nhau bao dung bao nhiêu. 

Mặt trăng ở xa hay người bạn thích ở xa

 Ngồi bên ban công ngắm sao trời, người bạn bên cạnh hỏi tôi: Cậu nói xem, mặt trăng và người cậu thích, cái nào xa hơn? Tôi đáp: Đương nhiên là người mình thích rồi. Vì sao ư? Bởi vì dù mặt trăng ở xa nhưng rõ ràng chỉ cần ngẩng đầu là có thể nhìn thấy. Còn người bạn thích, dù bạn kiếm mãi trong biển người mênh mông cũng không biết người đó đang ở nơi nào.

Thay đổi lớn nhất

 Thay đổi lớn nhất của tôi chính là học được cách trầm tĩnh giữa thế gian ồn ào, học được cách chịu trách nhiệm với bản thân mình, học được cách lắng nghe, không giải thích. Học được cách tự chữa lành những vết thương, học được cách buông bỏ những thứ không thuộc về mình, học được cách trân trọng những thứ bản thân có ở hiện tại, học được cách cho đi và yêu thương nhiều hơn. Tôi đối với thế giới này đã không còn nóng vội, hấp tấp và mong muốn nhận lại. Chân thành là do bản thân tôi muốn chứ không phải vì cho đi chân thành để nhận lại chân thành. Mọi thứ xảy ra, đều sẽ mỉm cười đối mặt. 

Đợi tuyết rơi mùa hạ

Cố chấp trong chuyện tình cảm thực ra chính là không cam tâm với tình cảm mà mình đã bỏ ra. Bạn yêu, quan tâm, chăm sóc họ nhưng đối với họ bạn không là gì. Bạn luôn hỏi bản thân: rốt cuộc mình có điểm gì không bằng người khác và sau đó miễn cưỡng trở thành dáng vẻ mà người đó thích nhưng bạn vĩnh viễn không có được trái tim họ. Giống như đối với bạn: họ chính là cả thế giới nhưng đối với họ: thiếu đi bạn, thế giới này không có gì thay đổi. Chờ đợi người không yêu mình giống như đợi tuyết rơi vào mùa hè, dẫu biết là không thể xảy ra nhưng trong lòng vẫn mong kỳ tích sẽ xuất hiện. Bạn biết không, mùa hè cũng đẹp lắm, chẳng cần có tuyết bạn vẫn có thể nhìn những phong cảnh say đắm lòng người. Cuộc sống của bạn cũng vậy, thiếu đi người không yêu mình - cuộc sống vẫn tươi đẹp.

Cuộc sống là vậy

 Có những việc xảy ra không như ý muốn của bạn, có những thứ bạn nỗ lực nhưng vẫn không đạt được, có những người rõ ràng bạn đối xử rất chân thành nhưng vẫn rời xa bạn. Đó chính là cuộc sống. Nó luôn tồn tại những thứ không như bạn mong muốn, nếu bạn cứ nhìn vào những điều không như ý muốn đó thì bạn sẽ không bao giờ nhận ra được rằng xung quanh bạn còn rất nhiều thứ tốt đẹp. Bạn càng nhìn vào những điều tồi tệ xảy ra với bạn thì những điều tồi tệ khác sẽ tới. Cùng là ngắm chung một cơn mưa nhưng thái độ của mỗi người sẽ khác nhau, người thấy thật lãng mạn vì được đi chung tán ô với người mình thích, người buồn bực vì bị ướt, người cô đơn vì chỉ có một mình,...Cơn mưa rồi cũng sẽ qua, nhưng đừng để cơn mưa ấy làm bạn ướt lòng.

Lựa chọn nào cũng cần dũng khí

Hiện tại của bạn như thế nào? Vẫn miệt mài cố gắng học hỏi hay vô định giữa cuộc sống bộn bề này. Có những lúc ta dường như mất đi dũng khí để đối mặt và giải quyết mọi chuyện. Dũng khí bắt đầu cũng không có, bởi vì sợ kết thúc, sợ bản thân chưa đủ, sợ mọi chuyện xấu đi. Rất nhiều nỗi sợ vô hình dường như cứ kéo ta lại trong vô thức, bản thân có những lúc để những nỗi sợ ấy làm chủ cuộc sống. Không dám bước tiếp, không dám thay đổi, không dám tiếp tục. Nhưng bạn biết không, những nỗi sợ ấy chỉ là do bản thân bạn tự tưởng tượng ra để làm cái cớ cho chính mình. Trong cuộc đời này, thứ không thể kiểm soát chỉ có thể là ngày bạn rời xa cuộc sống này và ngày mà những người bạn thương yêu rời xa bạn. Dù bạn có lựa chọn như thế nào đối với cuộc sống của chính bạn cũng mong bạn có đủ dũng khí để đối mặt. 

Điều giữ tôi còn sống

 Điều khiến bạn vẫn còn khao khát được có mặt trên thế gian này đó là gì? Vì một ai đó hay vì chính bản thân bạn. Có lẽ mỗi người đều có lý do riêng cho sự sống của chính mình. Có những hoài bão chưa thực hiện được làm sao bản thân nỡ buông xuôi, có những người bạn yêu thương sao nỡ rời xa, còn những người cần bạn chăm sóc sao nỡ buông bỏ. Vậy nếu như bạn chẳng có hoài bão gì cần thực hiện, chẳng tìm thấy người mình yêu thương và cũng chẳng có người cần bạn chăm sóc thì liệu bạn có từ bỏ cuộc sống mệt mỏi này. Bạn quên mất một người - một người xứng đáng ngắm nhìn cuộc sống tươi đẹp này - một người mà bạn cần chăm sóc, thương yêu và trân trọng đến hết cuộc đời. Người đó là bạn. Lý do khiến bạn tiếp tục sống cuộc sống này nên bắt nguồn từ chính bản thân bạn. Cuộc đời ngắn ngủi, xa rồi sẽ chẳng bao giờ có thể quay lại nữa. Chính vì vậy, bạn nợ bản thân một cuộc sống vui vẻ.

Cho dù chỉ là lướt qua

 Người bạn muốn gặp hãy cố gắng để gặp, phong cảnh bạn muốn ngắm hãy dùng mọi nỗ lực để nhìn. Dù chỉ là lướt qua trong thoáng chốc cũng không thất hứa với chính mình. Nơi bạn muốn đến dù người khác không cảm nhận được vẻ đẹp của nó cũng không là gì, điều quan trọng là ý nghĩa của nó đối với bản thân bạn. Ai cũng có sự cố chấp của chính mình, mặc dù biết trước kết quả nhưng vẫn không cam tâm đón nhận. Giống như những câu chuyện đã qua, dẫu biết buông bỏ, bản thân sẽ sống dễ dàng hơn nhưng có những chuyện phải nhờ thời gian làm mờ đi.

Sao bạn còn độc thân thế

 Đến một khoảng thời gian nhất định mọi người xung quanh đều lo lắng cho độ tuổi của bạn. Sao vẫn chưa quen ai? Sao vẫn chưa lập gia đình? Nhìn mọi người xung quanh đi, họ đều có con cả rồi? Có lẽ họ không hiểu bạn thực sự muốn gì. Sau bao năm khi bạn thực sự tìm ra nhịp sống của chính mình và đang hạnh phúc tận hưởng nó giống như nhìn mặt biển êm ả dưới ánh bình minh thì những con sóng cứ liên tiếp nổi lên làm xao động cuộc sống của bạn. Nếu bạn đủ tĩnh lặng, mặt biển rồi sẽ êm đềm trở lại. Vốn dĩ độc thân hay có gia đình đều không phải thước đo của hạnh phúc. Điều khiến bạn vui vẻ với cuộc sống này, điều khiến bạn tiếp tục mong chờ được tỉnh dậy mỗi ngày – đó mới là những điều bạn cần. Tất nhiên không phải cứ độc thân hoặc có gia đình bạn sẽ hạnh phúc mà là cảm nhận của chính bạn – điều bạn muốn là điều quan trọng nhất.

Không phải cứ kiên trì là sẽ được báo đáp

 Bạn không bỏ cuộc không phải để tương lai được báo đáp bằng thành quả mà vì bản thân muốn đi hết con đường đó. Trèo đèo, lội suối vượt qua gian khó để tới cuối con đường. Cảnh vật cuối đường có thể là khu vườn xinh đẹp hoặc đảo hoang không người. Dù có là gì bạn đã đi hết con đường đó – nỗ lực bỏ ra mới là thứ đáng trân quý nhất. Và người quyết định điểm cuối của con đường chính là bạn. Có đôi lúc bạn sẽ phân vân giữa từ bỏ và tiếp tục nỗ lực. Nếu bạn chọn bỏ cuộc hãy nhớ lại lý do ban đầu vì sao bản thân phải nỗ lực. Còn nếu bạn chọn nỗ lực hãy cho bản thân một khoảng thời gian cụ thể. Sau khoảng thời gian ấy dù bạn đạt được điều mình muốn hay chưa – bạn đều có câu trả lời cho chính mình.

Du lịch không nên trở thành cái cớ để trốn tránh hiện tại

 Cùng một phong cảnh, người buồn bã sẽ thấy thương tâm, người vui vẻ sẽ thấy rực rỡ sắc màu. Chính vì thế tâm trạng khác nhau, cảnh sắc vì thế mà thay đổi theo từng cảm nhận của mỗi người. Tâm không thư thái, dù cảnh trước mắt có đẹp tới đâu cũng không thể cảm nhận được. Tâm vui vẻ, dù là đi trên đường cũng cảnh thấy cảnh sắc thật đẹp. Quan trọng không phải là bạn đi tới nơi đẹp như thế nào mà là cảm xúc của chính bạn khi đi tới đó. Chính vì vậy trước mỗi chuyến đi xa nên chuẩn bị cho bản thân một tâm hồn thư thái. Không phải mỗi chuyến đi xa là để trốn tránh thực tại mà để cho bản thân có khoảng thời gian nghỉ ngơi sau những ngày nỗ lực. Có người dùng những chuyến đi để bình tâm lại giữa dòng đời hối hả, có người đi để tìm ra con đường đi cho cuộc đời mình. Dù mục đích của bạn cho những chuyến đi là gì thì cũng đừng nên là trốn tránh những thứ cần giải quyết. Dù bạn đi đâu cũng phải quay trở lại, và rồi việc cần làm cũng sẽ phải làm. 

Từ yêu thương đến trọn đời

 Đôi khi muốn quay trở lại trước đây không phải để bản thân mình làm khác đi mà để ghi lại một lần nữa những khoảng khắc đó. Mỗi phút đều có rất nhiều người lướt qua nhau, có người bỏ lỡ, có người gặp được, có người rời xa và có người bên nhau trọn đời. Người bạn bỏ lỡ sẽ nuối tiếc không nguôi, người rời xa sẽ đau lòng, người bên nhau trọn đời thì trân trọng. Dù là như thế nào cũng mong bạn ở tương lai gặp được người mình từng bỏ lỡ rồi từ đó yêu thương và bên nhau trọn đời.

Càng trưởng thành, thứ khiến bản thân cảm động càng ít

 Trước đây có thể vì một cảnh rời xa trong phim mà khóc, vì đọc một cuốn sách mà lòng nặng trĩu nỗi buồn không nguôi. Sau này, có thể bản thân vẫn đau lòng nhưng có lẽ nước mắt đã dần cạn. Bởi vì trải qua nhiều rồi, cảm xúc dần chai lì, cảm thấy không có gì có thể khiến bản thân gục ngã. Có nhiều người nói, càng trưởng thành thứ khiến bạn rơi nước mắt càng ít - có lẽ do bạn đã học được việc che giấu cảm xúc vào trong. Dù đêm qua có khóc như thế nào trong căn phòng tối thì sáng tỉnh dậy vẫn đầy nhiệt huyết như chẳng có chuyện gì xảy ra. Bởi vì lớn rồi, không còn chia sẻ nhiều về chuyện bản thân nữa mà học cách bước đi một mình. Người có thể nghe bạn tâm sự thực sự rất ít và bản thân cũng không muốn làm phiền họ. Ngày còn nhỏ, chỉ cần yếu đuối là sẽ có người đến bên dỗ dành, sau này người dỗ dành bản thân bạn chỉ có thể là bạn. Không phải khi trưởng thành rồi người ta không còn cảm xúc mà việc thể hiện cảm xúc dường như được kiểm soát. Dù gặp bao nhiêu khó khăn, bạn vẫn kiên cường vượt q

Chẳng sợ mưa vì trong lòng luôn có nắng

 Tạm biệt bản thân của ngày xưa - có chút ngây ngô không hiểu chuyện, có chút cứng đầu và tùy hứng, có chút nóng giận và không chịu học hỏi. Bạn của quá khứ đã không còn là bạn của hiện tại nữa rồi bởi vì con người luôn thay đổi từng ngày. Nếu như có những điều gì đó bản thân vẫn chưa hài lòng hãy dùng mọi nỗ lực để thay đổi và trở thành người mình muốn. Nếu như cuộc sống cứ khó khăn nối tiếp khó khăn thì đã sao, bạn đâu dễ dàng bị thua cuộc như vậy. Không cần sợ hãi khó khăn bởi vì trong lòng bạn có kiên định. Lúc bạn nhận ra cần thay đổi hãy làm ngay từ giây phút ấy bởi vì thời gian chẳng vì bạn yếu lòng mà dừng lại đợi bạn mạnh mẽ.

Từ gặp gỡ đến rời xa

 Yêu thầm có lẽ là cảm giác mơ hồ nhất bản thân từng có. Vừa sợ người khác biết nhưng cũng có chút hi vọng mong người ta hiểu. Yêu thầm là câu chuyện tình yêu của một người. Từ lúc bắt đầu cho tới khi kết thúc cũng chỉ có bản thân lưu luyến. Những khoảnh khắc ấy dù là không dài nhưng nó khiến ta bất giác mỉm cười hoặc chạnh lòng khi nhớ về. Dù bản thân biết rõ kết quả nhưng vẫn mang theo sự cố chấp đến cùng. Cố tạo ra những cuộc gặp gỡ bất ngờ, dù là được nhìn thấy người đó dù chỉ lâu hơn một giây cũng khiến trái tim rung động. Cảm ơn vì đã từng được gặp nhau giữa dòng đời xuôi ngược. 

Ngọn hải đăng

Hình ảnh
 Giống như ngọn đèn đường, hải đăng giúp người ta tìm được đường vào cảng, nhờ ánh sáng ấy - thủy thủ xác định được nơi cần đi, quay lại nếu lạc đường. Không biết bạn đã có ngọn hải đăng của cuộc đời mình hay chưa. Nếu vẫn chưa tìm thấy, nếu vẫn mông lung giữa biển khơi, cũng mong bạn có thể tìm thấy được giữa thế giới bao la này. Có thể do thế gian rộng lớn khiến bạn lạc đường, nhưng đừng lo lắng. Sự lạc đường của bạn chỉ khiến cho hành trình cuộc đời thêm thú vị và đầy sắc màu. Rồi một ngày nào đó - bất kể là xa hay gần, bạn rồi sẽ tìm thấy bến cảng. 

Người không thích mình và thích mình

Hình ảnh
 Dù bạn có đem tất cả những khuyết điểm của bản thân thay đổi thì người không thích bạn vẫn sẽ không thích bạn. Người thích bạn bao dung cho những khiếm khuyết của bạn - coi đó là cá tính của riêng bạn. Người không để bạn trong tim - dù bạn làm mọi chuyện cảm động trời xanh thì cũng không là gì trong mắt họ. Hà tất phải miễn cưỡng bản thân. Mọi thứ  rõ ràng như vậy, đừng tự lừa mình dối người. 

Nên hay không nên

 Cuộc sống là những chuỗi ngày lựa chọn. Nơi bạn ở, công việc bạn làm, con đường tương lai, người bạn yêu, ...tất cả đều là lựa chọn. Và dù lựa chọn là gì ta đều có nhiều sự phân vân. Khi không biết lựa chon như thế nào, có nhiều người sẽ làm theo con tim mách bảo, có nhiều người sẽ dùng lý trí - phân tích được và mất giữa các lựa chọn, còn có người lại không biết lựa chọn như thế nào - cứ thế bế tắc trong đó. Tôi từng được nghe một câu nói từ một bộ phim: Nếu phân vân hãy làm theo lựa chọn đầu tiên mà bạn nghĩ tới. Việc rút ngắn thời gian phân vân khi lựa chọn giải quyết được rất nhiều vấn đề. Thứ nhất bạn có nhiều thời gian hơn để theo đuổi thứ bạn chọn, thứ hai bạn không bị rơi vào hoàn cảnh bế tắc, càng nghĩ nhiều bạn càng mông lung và càng vô định. Bản thân tôi chưa từng ước con đường mình chọn sẽ suôn sẻ, mà tôi thường mong bản thân sẽ kiên định với thứ mình chọn, dùng mọi nỗ lực để đạt được nó. Có câu nói: dù lựa chọn là đúng hay sai, bạn đều có thể dùng nỗ lực và lòng kiên trì

Tình yêu trưởng thành

 Chẳng ngưỡng mộ đôi lứa bên nhau nhưng lại thầm ước đôi bàn tay nắm tới già. Càng trường thành, dường như ta càng lười yêu đương. Nhiệt thành của tuổi trẻ không còn được như trước. Thuở trước, dù là theo đuổi, yêu thầm hay được yêu ta dường như đều dành tất cả tình cảm bất kể được hay mất. Dần dần lớn lên, chúng ta dường như khó yêu hơn, khó tin tưởng hơn và khó mở lòng với ai đó hơn. Bởi vì lớn rồi, có thể chấp nhận cô đơn nhưng từ chối các mối quan hệ tạm bợ. Bởi vì lớn rồi nên tất cả những tổn thương trong quá khứ dường như trở thành rào cản. Bởi vì lớn rồi nên ta dần quen với cô đơn và nhận ra cô đơn không đáng sợ bằng việc ai đó rời xa mình hoặc mình phải rời xa ai đó. Có rất nhiều lý do để bảo vệ chính bản thân mình, nhưng có lẽ lý do lớn nhất đó chính là do bản thân mình chưa muốn. Bởi vì không phải hạnh phúc của chúng ta được quyết định bởi mối quan hệ với người khác. 

Có thể chậm nhưng đừng dừng lại

 Có những lúc mệt mỏi vì bao nhiêu nỗ lực của bản thân vẫn chưa được đền đáp. Bạn chỉ cần biết rằng: mọi thứ chỉ đến chậm chứ tuyệt đối không vắng mặt. Giống như sau màn đêm, mặt trời sẽ mọc vậy. Mọi cố gắng của bạn sẽ được đền đáp bằng quá trình trưởng thành của bản thân. Có đôi lúc, không cần gấp gáp trông ngóng kết quả mà hãy hưởng thụ quá trình đó, dù nó đến chậm nhưng bạn hoàn toàn có thể tiếp tục. Sự kiên trì mà bản thân bỏ ra sẽ khiến bản thân bạn ngày càng mạnh mẽ và đạt được những điều mình muốn trong cuộc đời này. Dành cho bản thân những giây phút tận hưởng nhưng đừng quá lâu bởi vì bản thân sẽ dễ trở nên quen thuộc với sự tận hưởng đó mà quên mất rằng trước khi tận hưởng phải cố gắng như thế nào. Chính vì bản thân không được ban cho những phẩm chất của thiên tài nên chính vì vậy tôi nguyện đánh đổi bằng những tháng năm cố gắng và kiên định. Tôi có thể chậm hơn người khác, nhưng tuyệt đối không bao giờ dừng lại. 

Bạn có con đường của chính mình

Nếu cứ mãi nhìn vào ánh hào quang của người khác rồi đem so sánh với chính mình thì bạn sẽ quên đi chính bản thân mình cũng đang tỏa sáng. Việc so sánh bản thân với người khác là điều khó tránh bởi vì dù là công việc hay đời sống hằng ngày bạn đều tiếp xúc với rất nhiều người, và mỗi người đều có những ưu điểm khiến bạn phải ngưỡng mộ. Việc so sánh tưởng chừng sẽ khiến chúng ta nỗ lực hơn, trở nên tốt đẹp hơn nhưng có bao giờ bạn tự hỏi đó có thật sự là điều bản thân theo đuổi. Nếu cứ theo đuổi hình mẫu của người khác, rất nhanh sau đó bạn sẽ không còn là chính mình nữa. Thế gian nhiều người như vậy, không lẽ mỗi khi gặp một người lạ nào đó - và người đó có điểm mà bạn thích - bạn sẽ thay đổi theo họ? Điều đó thực sự rất mệt bởi vì người bạn gặp rất nhiều, thứ bạn ngưỡng mộ ở họ chỉ kéo dài trong khoảnh khắc. Cuộc đời này là của bạn và tất nhiên việc lựa chọn sống ra sao hoàn toàn là do bạn, nhưng hãy sống những tháng ngày cho chính bản thân mình. Bạn thay đổi là chính mình muốn thế, b

Chưa biết đi đâu là do bản thân đang đứng yên

 Bất kỳ sự lười biếng nào của bản thân đều do chính bạn cho phép, dù lý do có là gì. Khó khăn lắm bạn mới tìm ra ước mơ cho chính mình, không lẽ chỉ vì không vượt qua được sự lười biếng của chính mình mà bạn bằng lòng từ bỏ một cách dễ dàng như vậy. Nếu bạn dễ dàng từ bỏ như vậy có lẽ ngay từ đầu không nên có bất kỳ sự kì vọng gì. Mỗi giây, mỗi phút trôi qua đều không thể quay lại. Nếu bây giờ bạn đã là bạn của 10 năm sau thì bạn có điều gì nhắn nhủ với bản thân của hiện tại. Thời gian của bạn, mặc dù bạn có thể quyết định cách sử dụng nó nhưng lại chẳng thể nào đưa tay nắm giữ. Dù mọi cố gắng, rất lâu mới được hồi đáp, nhưng dù lâu tới đâu cũng mong bạn kiên nhẫn với lựa chọn của chính mình. Đôi khi, bạn cảm thấy không biết đi đâu về đâu đó là do bạn không di chuyển, bởi vì dù là lớp sương mù dày đặc trước mặt khiến mọi thứ vô định, nhưng chỉ cần bạn đi thì lớp sương mù ấy sẽ tan dần theo bước đi của bạn.

Nếu cứ nhắm mắt, dù trời sáng cũng chẳng thấy mặt trời

 Tôi của trước đây sống mông lung, vô định qua từng ngày. Không biết bản thân nên đi đâu, chưa từng cố gắng để đạt lấy điều mình muốn vì sợ cực, sợ bản thân không đủ năng lực và kiên trì để với tới. Cứ thế ngày qua này, dù vẫn còn sống nhưng cảm giác bản thân đang tồn tại từng ngày vô nghĩa vậy. Rồi tới một ngày, bản thân nhận ra nếu không thay đổi hiện tại, tương lai sẽ vô cùng thảm hại, và cứ như thế tôi thay thế từng thói quen nhỏ, dần dần bản thân cảm thấy tích cực với cuộc sống này hơn, dù vẫn chưa biết hướng đi nào là đúng nhưng vẫn không ngừng cố gắng đi tìm con đường thuộc về mình. Dù là xa xôi, dù là cô độc nhưng hãy để bản thân của bạn cảm ơn những điều bạn đã làm trong quá khứ. Tôi sợ nhất là những lời hứa chưa thực hiện được với bản thân mình. Dù những lời hứa đó nhỏ nhặt hay to lớn, tôi đều cố gắng thực hiện, kết quả ra sao không quan trọng, bởi vì giữ lời hứa với bản thân mới là điều quan trọng nhất. Ngoảnh đầu về quá khứ, muốn nói cảm ơn vì sự nỗ lực của bản thân, nhìn v

Người bạn chờ là người đợi bạn

 Trước đây, tôi từng được hỏi giữa người yêu bạn và người bạn yêu, bạn sẽ chọn người nào? Có người sẽ trả lời đương nhiên là người yêu mình rồi: bởi vì người yêu mình sẽ luôn cưng chiều và trân trọng mình, bản thân không cần cho đi quá nhiều và sẽ mãi mãi không bị tổn thương. Có người sẽ nói: thế gian này khó khăn lắm mới gặp được người mình thích, dù phải hi sinh như thế nào, tổn thương như thế nào cũng nguyện ý bởi vì đó là sự cam tâm tình nguyện dành cho người mình yêu. Tôi sẽ chọn người thích mình và tôi cũng thích người đó, nghe có vẻ hợp lý nhưng biết bao giờ mới gặp được họ. Khoảng thời gian chờ đợi lâu như vậy, nhỡ may không gặp được có phải sẽ uổng phí thanh xuân hay không. Bạn không phải chờ đợi, người đó sẽ tự xuất hiện, thứ bạn cần là tiếp tục sống thật tốt những tháng ngày dù người đó xuất hiện hay chưa. Nếu người đó chưa xuất hiện cũng nhất định không thỏa hiệp, bởi vì bản thân bạn biết rõ mình cần gì, đừng để thế giới xung quanh nói hộ bạn những thứ bạn cần. Bạn sống cuộ

Cạm bẫy an toàn

 Những thứ nhìn bên ngoài có vẻ tốt đẹp nhưng chưa chắc bên trong đã như vậy, cũng như những thứ bên ngoài không tốt nhưng biết đâu đằng sau vỏ bọc ấy là những thứ khiến bạn không ngờ tới. Mỗi người thường có nỗi sợ riêng của mình và họ thường lựa chọn con đường an toàn để bảo vệ bản thân, mọi thay đổi và lựa chọn đều suy nghĩ làm sao để bản thân có thể an toàn và mất đi ít nhất có thể. Ai cũng muốn đi con đường an toàn, không dám mạo hiểm vì sợ bản thân sẽ thiệt thòi nhưng ít ai biết được những lựa chọn tưởng như an toàn ấy lại có những cạm bẫy vô hình. Giống như lựa chọn nhàn rỗi vậy, nó có vẻ tốt bởi bạn được bao bọc trong an toàn nhưng sau này thời gian sẽ khiến bạn hiểu thấu: sự bảo vệ bản thân thực ra chỉ là lý do biện hộ cho sự lười biếng và nhát gan của chính mình. Đừng để bản thân rơi vào nghịch cảnh mới chịu cố gắng, dù giây phút hiện tại bạn có tất cả hay chưa đều cần nỗ lực không ngừng. 

Chịu trách nhiệm với chính mình

 Khi bạn biết mình là ai, khi bạn yêu chính con người bạn thì con đường dành cho bạn sẽ hiện ra ngay trước mặt. Yêu bản thân không chỉ là chăm sóc bản thân thật tốt mà còn là chấp nhận những thứ mình không thể thay đổi, chấp nhận những gì mình đang có và trân trọng. Con đường bạn đi sẽ có lúc như đi dưới nắng, ánh sáng chiếu rọi khiến bạn nhìn rõ mọi thứ và cũng có lúc con đường ấy mù mịt, mông lung như đi dưới sương mù dày đặc, bạn không cần hoảng sợ bởi vì cứ tiến về phía trước, sương mù rồi cũng tan dần. Dù lớp sương mù ấy khiến bạn không nhìn rõ phía trước là gì, khiến bạn có cảm giác lo sợ, nhưng đâu ai biết được sau đó sẽ là cảnh đẹp khiến chính bạn cũng cảm thấy cảm động. Hãy luôn cố gắng tiến về phía trước, chỉ khi tim ngừng đập - lúc đó bản thân mới chịu khuất phục. 

Giữa biển người gặp được nhau

 Thế gian nhiều người như vậy, có người lướt qua nhau, có người ở bên nhau, có người lưu lại trong hồi ức. Người ta nói giữa biển người có thể gặp được nhau là một loại may mắn, bên nhau là duyên phận. Khi hai người thuộc về nhau dù thế giới rộng lớn như thế nào họ vẫn tìm thấy nhau bởi vì dù khoảng cách giữa họ có xa nhau như thế nào nhưng trái tim của họ vẫn gần bên nhau. Có nhiều người thường lấy lý do khoảng cách để bao biện cho sự thay lòng nhưng thực ra thứ xa nhau là trái tim chứ không phải khoảng cách. Chính vì vậy dù có bao xa, bao lâu thì người dành cho bạn cũng sẽ xuất hiện. 

Sao trên trời lấp lánh, người ở dưới nhớ nhung

 Tôi từng có khoảng thời gian sống trong chờ đợi. Đợi ai đó quay lại, đợi ai đó xuất hiện, đợi thời gian, thậm chí đợi chính bản thân mình trưởng thành và buông bỏ đi những thứ không thuộc về mình. Sau này mới hiểu được có thể thời gian không đủ dài để đợi. Giây phút nhận ra người mà bản thân đợi có lẽ không xứng đáng với sự chờ đợi của mình, bản thân cảm thấy có chút nuối tiếc, hóa ra những đợi chờ ấy chỉ có bản thân bị cảm động. Buông bỏ quả không dễ dàng bởi vì ai trong chúng ta cũng đều không dễ dàng mà buông đi những thứ mình muốn. Thứ rời đi là người nhưng có lẽ thứ mình tiếc nuối nhất có lẽ không phải là người đó mà là những tháng năm bên nhau. Từng muốn cùng ai đó ở cùng một khoảng thời gian, bước chậm lại để có thể bên nhau lâu hơn. Sau này mới phát hiện, đoạn đường bạn đi không có ai đi cùng bạn mãi mãi. Học cách bước đi một mình, không cần gấp gáp đợi người xuất hiện.

Hạnh phúc là lựa chọn, vui vẻ cũng là lựa chọn

 Chạy nhanh có thể khiến bạn tới đích nhanh hơn nhưng sẽ bỏ qua phong cảnh bên đường, nếu muốn ngắm lại - phải đi lại một lần nữa. Bởi vì cuộc đời này ngắn nên nhiều người có thể sẽ lựa chọn cách sống hết mình, nỗ lực bằng mọi giá. Còn có người lại nghĩ cuộc đời này đủ dài, không việc gì phải vội. Dù là sống vội hay chậm, cũng mong bạn sống vui vẻ, có nhiều người " có tất cả " nhưng lại quên đi niềm vui của chính bản thân mình. Giống như mọi người có thể sẽ quan tâm tới công việc, gia đình và mọi thứ của bạn, nhưng họ sẽ không hỏi xem bạn có đang vui vẻ với cuộc sống của chính mình. Đơn giản bởi vì người thật lòng quan tâm tới bạn, người sẵn sàng trả giá để bạn được vui vẻ chỉ có chính bạn mà thôi. Nghe có vẻ lạnh lùng, vậy những người thân và những người bạn yêu thì sao? Những người bạn thương không có nghĩa vụ phải chăm lo cho cuộc sống của bạn, bởi vì họ cũng bận rộn với cuộc sống của chính họ, nếu như họ sẵn sàng hi sinh, liệu bạn có nỡ? Bởi vì bạn xứng đáng, nên hãy sống

Khoảnh khắc nhạt dần, hương vị đọng mãi

 Mọi thứ có thể thay đổi theo thời gian nhưng hương vị sẽ mãi còn đọng lại trong hồi ức. Giống như trước đây, mỗi lần tôi đi ngang qua cánh đồng lúa non, gió thổi nhẹ nhàng cuốn theo hương lúa tỏa khắp nơi, mùi hương nhè nhẹ hòa vào không gian rộng lớn. Sau này khi tôi lớn hơn, rời xa quê, mỗi lần trở lại, cánh đồng lúa không còn nữa nhưng hương lúa trong kí ức thì mãi mãi không phai. Hương vị giống như lúc bạn thích một người vậy, dù người đó không còn bên bạn nhưng những chuyện bạn cùng người đó trải qua lại khó thể nào xóa nhòa, có đôi lúc chỉ là khúc nhạc bất chợt trong quán cà phê, hay con đường quen thuộc, bạn đều có thể nhớ về. Hóa ra thời gian có thể khiến mọi thứ bên bạn không còn nữa hoặc thay đổi nhưng những kí ức tưởng chừng như có thể quên đi ấy chỉ lặng lẽ trôi vào một vùng lưu trữ, chỉ nhạt dần chứ không mất đi. Chạy nhanh có thể khiến bạn tới đích nhanh hơn nhưng sẽ bỏ qua phong cảnh bên đường, nếu muốn ngắm lại - phải đi lại một lần nữa. 

Chúng ta có năng lực tự đứng vững

 Thứ duy nhất thời gian không thể cướp đi của bạn chính là năng lực. Bạn có năng lực để tự mình trải qua tất cả, mặc dù nếu ai đó giúp đỡ bạn, mọi chuyện sẽ trải qua nhẹ nhàng hơn nhưng bạn sẽ trưởng thành chậm hơn. Thứ bạn thích, bạn có thể nỗ lực để có được, và thứ bạn thích không cần sự tán đồng của bất kỳ ai bởi vì chỉ khi bạn yếu đuối mới cần sự tán đồng của người khác. Bạn cần đi con đường nào trên cuộc đời này chỉ bạn mới biết, ban đầu có vẻ sẽ mông lung đơn giản bởi vì bạn trải nghiệm chưa đủ, nhưng thời gian sẽ khiến bạn dần lớn mạnh, dần phát hiện ra được lý do mình sống trên cuộc đời này. Bạn có thể dùng thời gian của mình để đổi lại những điều mình thích hoặc cứ thế để thời gian trôi đi. Lựa chọn là do bạn, chỉ cần nhớ: cuộc đời này, bạn không được sống lại một lần nữa.

Sai lầm không đáng sợ

 Giá trị của bản thân bạn không xuất phát từ những lời đánh giá của người khác và con người của bạn ở hiện tại hay quá khứ mà từ người bản thân bạn muốn trở thành. Bạn giống như kho báu được giấu kín, bạn cần thời gian để khám phá, vấn đề chính là bạn có đủ kiên nhẫn để làm việc đó hay không. Mỗi lần mắc sai lầm không phải để ngăn cản bạn mà để bạn mạnh mẽ hơn, sai lầm vốn dĩ không có gì đáng sợ mà điều đáng sợ chính là sai lầm ấy vô ích. Đừng để những rắc rối khiên bạn dừng lại mà hãy mạnh mẽ tạo ra con đường dành cho chính mình. Tương lai tươi sáng do chính bạn mở ra hoặc đóng lại, những khó khăn và thử thách thực ra chính là vượt qua chính mình. 

Thực tế và mộng mơ

 Có người lựa chọn cách sống thực tế với giấc mơ của chính mình. Biết rõ cái gì mình cần làm, cái gì mình cần nỗ lực và cái gì mình cần bỏ. Có người lại mang một tâm hồn mộng mơ, nuôi dưỡng giấc mơ dù nó là gì, mặc nó có thành công hay không đều trân trọng, bảo vệ và theo đuổi nó. Lựa chọn sống theo cách nào đều chẳng có gì là sai vì mỗi người đều có cách sống của riêng mình. Xe lửa dừng ở chạm, có người hối hả xuống xe, có người vẫn tiếp tục hành trình cho tới bến. Xe dừng không có nghĩa là bạn phải xuống hoặc tiếp tục ngồi mà phụ thuộc vào nơi bạn muốn đến. Mỗi người đều có điểm đến khác nhau, chính vì vậy cuộc đời mỗi người đều không ai giống ai. Thực ra giữa mộng mơ và thực tế cũng vậy, hi vọng bạn có đủ mộng mơ để yêu thương và trân trọng cuộc đời nhưng cũng có đủ thực tế để biết bản thân cần phải làm gì và nỗ lực ra sao. Giống như lúc ngồi xe lửa vậy, có một trái tim mộng mơ để ngắm phong cảnh ven đường nhưng cũng có một lý trí thực tế để biết điểm dừng.

Quá khứ cứ mãi vấn vương

 Hiện tại vốn dĩ là khoảng thời gian mà ai trong mỗi chúng ta phải quan tâm nhất bởi vì quá khứ đã qua còn tương lai thì chưa xuất hiện. Tuy nhiên, ai cũng có những hồi ức của riêng mình, có những thứ mà bản thân cứ mãi chẳng thể buông dù nó đã không còn thuộc về mình. Có nhiều lúc, bản thân muốn xuyên qua thời gian trở về quá khứ để gặp lại cố nhân, cũng có lúc đơn giản chỉ là quay về để làm lại bản thân một lần nữa. Nếu tôi được làm tôi của những năm trước đây một lần nữa liệu có thể thay đổi những gì, và liệu tôi có thể trân trọng hơn những khoảng thời gian ấy. Ai cũng có những lúc giá như. Giá như ngày ấy mình dũng cảm hơn, giá như ngày ấy mình chăm chỉ hơn, giá như ngày ấy mình trân trọng hơn. Nhưng ai cũng biết dòng đời làm gì có thể quay trở lại giây phút giá như ấy. Mặc dù quá khứ không thể chối bỏ, dù là chuyện gì đã từng xảy ra trong quá khứ, bản thân bạn đều có thể lựa chọn buông. Người đáng trân trọng sẽ không bởi vì những vấn vương của bạn mà quay lại bên bạn. Suy cho cùng