Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 5, 2021

Xem chút tâm sự

 Cuộc sống có lẽ không tốt tới mức bạn luôn yêu nó mỗi ngày nhưng cũng không tệ tới mức bạn phải rời xa nó. Có rất nhiều điều không vừa ý có thể xảy ra nhưng cũng tồn tại không ít những may mắn bé nhỏ. Mỗi người đều có những nỗi buồn không thể nói ra và những khó khăn phải tự mình gánh vác. Nhưng dù thế nào, bạn vẫn phải tiếp tục bước đi. Mọi thứ sẽ trở nên tốt đẹp, và nếu không phải như vậy thì có lẽ đó chưa phải là kết thúc. 

Dùng trái tim để cảm nhận

 Có người nói: Muốn biết một người có thật lòng với bạn hay không phải dùng con tim cảm nhận và thời gian để kiểm chứng. Mắt có thể nhìn sai người còn tai có thể nghe phải những lời nói dối. Chỉ có trái tim là thứ ta có thể cảm nhận một cách trân thật nhất. Nhưng có những lúc ta lại lựa chọn lừa dối chính bản thân mình.

Đừng đợi sau này mới hạnh phúc

Sau này có công việc mình thích rồi mình sẽ hạnh phúc, sau này có nhiều tiền rồi mình sẽ hạnh phúc, sau này khi gặp được người mình yêu rồi mình sẽ hạnh phúc, sau này khi có nhà và xe rồi mình sẽ hạnh phúc, sau này khi có thời gian đi du lịch rồi mình sẽ hạnh phúc...Tại sao phải đợi đến sau này rồi mới hạnh phúc mà không phải hạnh phúc ngay bây giờ. Có lẽ bây giờ bạn chưa đạt được những thứ mình muốn, nhưng nếu cứ mải mê kiếm tìm những thứ sau này ấy, bạn sẽ bỏ lỡ những hạnh phúc hiện tại. Tương lai là để đặt niềm hi vọng về những thứ tốt đẹp. Khi hi vọng trong tương lai mờ mịt hãy nhìn vào hạnh phúc hiện tại để bước tiếp. Dù quá khứ như thế nào và tương lai ra sao thì ngay giây phút này bạn có thể mỉm cười với cuộc sống thì bạn vẫn tràn ngập hạnh phúc. Dù một ngày của bạn trải qua mệt mỏi ra sao nhưng bạn hoàn toàn có thể biến nó thành một ngày bạn thích: nghe một bài hát khi tan sở, ăn món mình thích, nói chuyện với người thân, tám chuyện cùng bạn bè, uống cà phê bên cửa sổ nhìn dòng

Ngoảnh lại, không biết đã mấy mùa xuân qua

 Về đêm , mọi thứ trở nên yên tĩnh - chính vì thế ta nghe rõ tiếng lòng mình hơn. Biết bản thân thực sự muốn gì trong cuộc sống này. Ắt hẳn sẽ có những thứ ta bất chấp bằng mọi giá theo đuổi nhưng cũng có những thứ ta ngập ngừng buông xuôi vì chẳng có cách nào để tiếp tục. Chúng ta chẳng thế biết trạm dừng kế tiếp của cuộc đời sẽ ở đâu và như thế nào vậy hãy thưởng thức phong cảnh trước mặt. Tương lai giống như tia nắng ban mai ló rạng khi cảnh đêm mờ dần.                                                                                                                                             Lão Tề

Những điều không nhìn thấy

 Trong đời sẽ có rất nhiều thứ khiến chúng ta cảm động và không phải tất cả trong số đó, chúng ta đều nhận ra. Cảm động không phải vì nó to lớn nhường nào mà chỉ đơn giản bởi vì nó mang ý nghĩa đặc biệt nào đó trong tim ta. Và không phải tất cả những điều ấy, ta đều có thể dễ dàng miêu tả bởi vì thứ đẹp đẽ nhất phải dùng con tim để cảm nhận. Giống như tiếng gió, rõ ràng nghe bên tai nhưng mở mắt nhìn, lại chẳng thấy bóng dáng.                                                                                                                                                        Lão Tề

Chiều tà càng mỏng manh, ánh trăng càng sáng tỏ

 Nhìn khung cảnh dần bị bỏ lại sau qua khung cửa sổ, từng giọt mưa rơi xuống như chất chứa bao tâm sự, bầu trời phủ một màu ảm đạm. Tự lòng hỏi do cảnh buồn hay do trong lòng vốn dĩ đã mất đi niềm vui. Cuộc sống là vậy, không phải lúc nào ta đều có thể vui tươi, đôi lúc nhìn những nỗi buồn cũng cảm thấy thật đẹp bởi vì nó là một phần trong ký ức sau này.

Vui vẻ thấy đời ngắn ngủi, muộn phiền tương lai xa xôi

 Tiếng gió xào xạc trong đêm vắng, tiếng côn trùng kêu khe khẽ, vài ánh sao trên bầu trời xa xa. Những thứ bình thường mà giản dị ấy, đôi lúc lại khiến trái tim bất giác rung động. Hóa ra thứ lay động lòng người lại tồn tại gần gũi đến vậy nhưng đôi lúc lại bị bỏ quên giữa thế giới nào nhiệt này. Bầu trời - ngẩng đầu liền có thể thấy nhưng vì dòng đời ngược xuôi thường khiến ta bỏ quên đi khung cảnh ấy. 

Tiếng ve kêu là mùa hè, mùi lúa chín là quê hương

 Có những thứ đồ nhỏ bé nhưng lại chứa đựng cả câu chuyện dài xưa cũ. Mỗi lần nhìn thấy chúng, những kỉ niệm lại bất giác trở về dù là bao lâu, bao xa . Giống như nghe tiếng sóng từ vỏ ốc, ta liền nghĩ về biển. Nhớ món cơm quê nhà là nhớ về người thân. Những cảm giác ấy chợt ùa về là do nỗi nhớ trong tim.

Dưới tán cây

 Dưới tán cây, bạn nhìn thấy gì? Là những chiếc lá đan xen nhau hay là đám mây trôi. Là khoảng trời đen trắng hay tia sáng lấp lánh của những vì sao. Là yên bình hay là cô đơn. Là lời tâm sự chưa biết nhắn gửi cùng ai hay là nỗi lòng giấu kín. 

Đoạn đường nhân sinh

 Nhân sinh dài như vậy, liệu ai sẽ nguyện vì bạn mà ở lại và liệu bạn sẽ vì ai mà dừng bước. Nếu như người đợi bạn vừa hay cũng là người bạn đang chờ thì có lẽ sự chờ đợi ấy sẽ trở nên thật đáng giá. Bạn không biết khi nào sẽ gặp được người đó và người đó cũng không biết khi nào có thể đợi được bạn. Chỉ là nếu có duyên, mọi sự chờ đợi sẽ đều được đền đáp. 

Chúng ta của sau này

Liệu chúng ta của những tháng năm sau này còn ở bên nhau hãy đã đánh mất nhau giữa dòng đời tấp nập. Và liệu rằng hiện tại, cả hai có biết trân quý nhau mỗi lúc ở bên. Có người từng nói: Chỉ khi cả hai muốn gặp nhau thì cuộc gặp gỡ mới có ý nghĩa. Và mỗi cuộc gặp gỡ ấy đều là phép trừ của dòng thời gian. Ta chẳng có khả năng níu giữ người muốn rời xa nhưng ta có thể khiến khoảng thời gian bên nhau trở thành hồi ức chẳng thể phai nhòa . Giống như con đường đã từng đi qua, dù cảnh vật có thể thay đổi nhưng cảm nhận thì sẽ ở mãi trong tim. 

Cánh đồng lúa

 Xa quê đã lâu mới có dịp trở về, bản thân cảm thấy vui mừng khi cánh đồng lúa năm xưa vẫn còn nguyên vẹn. Hương lúa chín thoang thoảng trong gió như lời thủ thỉ nỗi niềm của cố nhân. Đom đóm vẫn bay như những ngôi sao nhỏ rớt xuống trần gian. Nhìn lên bầu trời, từng đám mây giống như đôi cánh của cơn gió hoặc đôi khi nó như lời tâm sự của ai đó viết lên bầu trời. Chỉ muốn lưu giữ mãi khoảnh khắc đẹp đẽ này. Xa xa tiếng ếch kêu vang vọng, ánh trăng tỏa nhàn nhạt xuống mặt hồ. Bức tranh trước mặt như món quà quý giá nhất mà bản thân muốn ghi lại. Thả mình vào sự dịu dàng của gió, tĩnh mịch của đêm, bao nhiêu ồn ào chốn đô thị như biến mất trong phút chốc. Cõi lòng nhẹ nhõm và thanh thản, cứ như thế ngắm nhìn tới cuối chân trời.

Tản bộ

 Giữa phố xa ồn ào này đã bao giờ bạn từng chậm lại, bước trên con đường và ngắm bầu trời sao? Có lẽ cùng là bầu trời thuở ấu thơ nhưng cảnh vật và cảm nhận đã dần thay đổi. Đôi lúc, nghe một bản nhạc lặp đi lặp lại nhưng mỗi lần nghe, tâm trạng đều không giống nhau. Thời gian trôi nhanh tới mức dù ta chạy mãi vẫn không thể đuổi kịp. Năm ấy, bản thân từng nghĩ chỉ cần giữ cánh phượng trong tay là có thể giữ một mùa hè. Thế rồi thời gian trôi đi, cánh phượng vẫn nằm trong trang giấy, mùa hè vẫn quay trở lại, chỉ là không phải mùa hè năm ấy nữa. Dần dần bản thân chợt hiểu ra, không phải cứ níu giữ nó sẽ ở mãi bên mình. Những kí ức thuở xưa rồi sẽ bị thời gian nhấn chìm trong sương mù rơi vào quên lãng. 

Sự kiêu ngạo cuối cùng

Lúc quay đầu chia ly, có người cũng muốn ngoảnh đầu nhưng lại sợ bản thân một lần nữa chịu tổn thương nhìn người đó biến mất nơi biển người. Cứ như thế bước tiếp chỉ là để giữ lại sự kiêu ngạo cuối cùng. Rồi sau đó nếu gặp lại hình bóng ấy nơi phố xa sẽ bất giác chạnh lòng nhưng vẫn tỏ ra như chưa từng có chuyện gì xảy ra. Có lẽ chỉ khi cả hai người muốn bên nhau thì bên nhau mới có ý nghĩa. Và đôi khi chia tay không đáng sợ bằng cùng đợi chờ.

Những điều bình thường, nhỏ nhặt

 Mong rằng sau mịt mờ chốn đô thị, tấm lòng thiện lương thuở xưa của bạn vẫn còn. Giữa cuộc sống này có biết bao thứ có thể khiến chúng ta thay đổi. Dù lý do để bạn thay đổi là gì và dù bạn đã thay đổi thành hình dáng như thế nào nhưng cũng mong bạn hãy luôn giữ trái tim thuần khiết thuở ban đầu. Dù bao nhiêu bộn bề, lo toan cuốn chúng ta đi xa tới đâu cũng mong bạn hãy nhớ nơi mình từng thuộc về. Đừng mải kiếm tìm hạnh phúc ở đâu xa bởi nó ẩn chứa ngay trong những điều bình thường, giản dị xung quanh chúng ta. Dù bận rộn đến đâu cũng hãy dành cho mình những phút giây để yêu cuộc sống này hơn. Bởi vì lý do bạn đến với cuộc sống này là để sống cuộc đời hạnh phúc chứ không phải tồn tại.

Nếu được quay trở lại

 Nếu được quay trở lại quá khứ, bạn sẽ lựa chọn thời điểm nào. Là tuổi 17 ngây ngô chưa hiểu chuyện nhưng đầy nhiệt huyết, hay tuổi đôi mươi với mối tình đầu? Có lẽ ai trong chúng ta đều có những khoảnh khắc muốn trở về, đôi khi là muốn thay đổi, đôi khi là muốn níu giữ hoặc đôi khi chỉ để trân trọng. Dù lý do là gì thì ắt hẳn thời điểm đó rất quan trọng với chính bạn, nó là ký ức mà bạn vẫn lưu giữ trong tim, có thể phai nhạt nhưng vẫn luôn còn mãi. 

Gửi muộn phiền vào trong gió

 Giữa thế giới rộng lớn, ắt hẳn mỗi người đều có những thế giới nhỏ bé cất giấu cho riêng mình. Dù là muộn phiền hay niềm vui, dù là luyến lưu hay nuối tiếc. Thế giới nhỏ bé ấy dường như chỉ có bạn mới có thể cảm nhận được. Dù là ai bạn cũng nhất quyết giữ lấy thế giới ấy cho riêng mình. Bởi vì sợ bản thân sẽ trở nên yếu đuối. Bạn chẳng sợ một mình vì vốn dĩ đã quá quen thuộc. Nhưng lại sợ ai đó đột nhiên bước chân vào thế giới của bạn. Một mình xưa nay đều không có gì đáng sợ, điều đáng sợ là sự ra đi không từ mà biệt. Bạn đang sống rất tốt, rồi đột nhiên có ai đó bước vào cuộc sống làm xáo trộn nó, và sau khi bạn quen với cuộc sống xáo trộn ấy - người đó lại rời đi khiến bạn phải học cách làm quen lại với cuộc sống trước khi người đó xuất hiện. Đột nhiên tôi chẳng hề sợ người ta không thích mình, bởi vì sợ khi có người thích mình bản thân sẽ vô thức trở nên dựa dẫm. Nếu cứ mạnh mẽ như vậy, có lẽ sẽ không bị tổn thương nữa.

Bởi vì đây là lần đầu và cũng là lần cuối

 Chắc hẳn đây là lần đầu tiên bạn đến với cuộc sống này, mọi sự lạ lẫm bạn đều phải học để trở nên quen thuộc. Bởi vì là lần đầu tiên nên không thể nào tránh khỏi những sai lầm vì thế đừng thất vọng với bản thân mình, giống như chú chim tập bay vậy, chẳng có con chim nào có thể ngay lần đầu cất cánh là có thể bay lên bầu trời rộng lớn. Hãy cho bản thân mình những cơ hội để học hỏi, để dần trưởng thành hơn. Bởi vì là lần đầu tiên nhưng bạn cũng chỉ được sống cuộc sống này một lần duy nhất nên đừng phí hoài những năm tháng ấy, cố gắng và nỗ lực nhất có thể để cuộc đời bạn sống một lần là đủ.

Khi bạn đủ mạnh mẽ

 Khi bạn đủ mạnh mẽ bạn sẽ thấy mọi khó khăn chỉ là một bài học đương nhiên trong cuộc đời này. Khi bạn đủ mạnh mẽ, mọi tổn thương sẽ không thể đả kích bạn. Khi bạn đủ mạnh mẽ, thế giới này chẳng có gì có thể làm khó bạn. Và khi bạn đủ mạnh mẽ, mọi gặp gỡ chia xa bạn đều có thể thản nhiên đối mặt. Vậy khi nào bạn mới đủ mạnh mẽ? thời gian sẽ giúp bạn dần trưởng thành, mọi khó khăn mà bạn phải tự mình vượt qua sẽ khiến bạn dần trở nên lớn mạnh. Không cần vội vã nhưng cũng đừng nên quá chậm chạp bởi vì thời gian của bạn trên thế giới này - bạn cần phải có trách nhiệm với chính mình. 

Có thể đi chậm nhưng đừng dừng lại

 Khi cuộc sống quá mệt mỏi, khi mọi nỗ lực của bạn đều không đạt được kết quả như bạn mong muốn. Bạn có thể thất vọng nhưng tuyệt đối đừng tuyệt vọng. Có những người chẳng hề tốn chút sức lực nào liền có được cuộc sống mà bạn mong muốn nhưng cũng có người nỗ lực để có được cuộc sống hiện tại của bạn. Muốn trở thành bản thân mà bạn mong muốn, ngoài nỗ lực ra bạn chẳng còn lựa chọn thứ hai. Cuộc sống của bạn không cần tốt hơn người khác chỉ cần tốt hơn cuộc sống của bạn ngày hôm qua. Bạn không cần thay đổi để trở thành bất kỳ ai, chỉ cần trở thành phiên bản tốt nhất của chính mình mỗi ngày. Và mọi thay đổi đều xuất phát từ mong muốn của bản thân bạn chứ không phải vì bất kỳ ai khác. 

Nỗi buồn và niềm vui

Một vài niềm vui không thể khiến bạn vui vẻ cả đời nhưng một nỗi đau có thể tổn thương bạn rất lâu. Có những đau khổ khiến bạn sầu não và quên đi những niềm vui từng có. Cho nên một số người thà rằng không đạt được cũng không muốn từ bỏ, dần dần trở nên lãnh đạm trước cuộc sống này. 

Thản nhiên trước gặp gỡ và chia xa

 Mỗi giây, mỗi phút đều không ngừng xảy ra những cuộc gặp gỡ và chia ly. Và chẳng có cuộc gặp gỡ và chia ly nào có thể định trước. Có người, ta muốn ở bên trọn đời trọn kiếp nhưng lại rời xa. Có người không muốn gặp, lại cứ thế tình cờ không hẹn mà gặp. Phải chăng mọi chuyện đều có sự sắp đặt của tự nhiên. Phải chăng mỗi lần gặp gỡ là sẽ bớt đi một lần gặp gỡ. Và phải chăng ta nên trân trọng mỗi lần bên nhau hơn. Cuộc sống này vốn bất thường, nên hãy trân quý những giây phút bên nhau bởi vì chia xa rồi, có thể sẽ là mãi mãi.