Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 8, 2021

Kiếp này không phải lúc nào cũng thuận lợi

Một đời dài như vậy không thể cứ mãi thuận buồm xuôi gió. Việc chúng ta đã làm, thứ chúng ta trải qua, người chúng ta gặp - tất cả đều không thể nào hoàn toàn như chúng ta muốn. Có người gặp phải khó khăn, liền để khó khăn vùi dập, buông xuôi số phận. Lại có người khi gặp khó khăn lại càng thêm cố gắng. Giống như hỷ, nộ, ái, ố vậy. Có lúc vui vẻ sẽ có lúc mệt mỏi khó khăn. Bạn chẳng thể trách sao số phận không công bằng, chỉ có thể khiến bản thân ngày càng lớn mạnh để những điều xảy ra không thể nào làm ảnh hưởng đến bạn nữa. Đó là một quá trình rất dài, rất mệt nhưng chỉ cần cứ thế cố gắng, bạn sẽ hiểu được hóa ra quá trình đó không hề khó, chỉ là do bản thân chưa quen với sự nỗ lực. Chúc bạn ngày càng mạnh mẽ. Sau này khi nghĩ lại quãng thời gian từng khiến bản thân khóc ấy, bạn có thể mỉm cười vì bản thân đã kiên cường như vậy.

Thứ lưu lại chỉ cần bình an

Thế nào gọi là vui vẻ? Thứ nên buông hãy buông, người nên quên hãy quên, thứ không cần nghĩ đến thì hãy thuận theo tự nhiên. Thay đổi những thứ bản thân có thể thay đổi, những thứ không thể thay đổi thì hãy chấp nhận. Thế nào gọi là tình yêu? Là thứ không biết bắt đầu từ đâu, cứ thế lưu luyến trong tim mãi không dời. Thế nào gọi là nỗ lực? là những cố gắng để đạt được thứ mình muốn, là không dễ dàng cam chịu chấp nhận số phận an bài. Vậy suy cho cùng, thứ bạn cần nhất trong cuộc đời này là gì? Là tiền tài, là địa vị hay là hư vinh? Có người từng nói, kiếp này chỉ cần bình an, mọi chuyện khác đều có thể giải quyết. Vạn vật chúng sinh trong thế gian này, có đến rồi có đi, thứ lưu giữ lại chính là những tháng năm bình an mà chúng ta được sống trong cuộc đời này. 

Bạn thực sự không mạnh mẽ như vậy

Bạn thực sự không yếu đuối tới mức gặp chuyện gì cũng cần người giúp, cô đơn một xíu thì cần người an ủi, mệt mỏi một chút thì cần người dỗ dành, buồn bã một chút thì cần người sẻ chia. Nhưng bạn cũng không mạnh mẽ đến vậy, gặp chuyện khó khăn gì cũng tự mình đương đầu gánh vác tất cả, cái gì cũng nghĩ cho người khác, chuyện gì cũng để bản thân cố gắng đến khi không còn sức lực. Bạn quan tâm đến người khác, luôn mạnh mẽ đối mặt, mọi người liền cho rằng bạn thực sự kiên cường, chẳng cần ai kề bên chăm sóc, chẳng cần ai quan tâm. Trước đây bản thân từng nghĩ mối quan hệ càng rộng thì mọi chuyện càng thuận lợi, sau này mới hiểu trong những mối quan hệ ấy, ai sẽ thực sự là người để bản thân bạn trong tim mới là điều quan trọng. Quen với việc thu hết nỗi buồn vào trong, người khác liền nghĩ cuộc sống của bạn sao trôi qua thật dễ dàng. Nhưng chỉ bạn mới hiểu khi bạn mệt mỏi, người quan tâm đến bạn sẽ ít như thế nào. 

Khi mệt mỏi, ai sẽ là người dỗ dành

Những lúc gặp chuyện không hay, bạn có bao giờ từng mong mỏi, giá như lúc này có ai đó bên cạnh, chẳng cần làm gì giúp bạn, chỉ đơn giản là bên cạnh. Bên cạnh bạn những lúc cô đơn, bên cạnh bạn những lúc yếu lòng và bên cạnh bạn ngay cả những ngày tươi đẹp. Lâu dần bạn sẽ phát hiện, hóa ra chuyện cưỡng cầu một người ở bên bạn những lúc đó là một điều không thể. Ai cũng muốn có người nào đó bên cạnh để sẻ chia, để xua đi trống trải nhưng có lẽ không phải ai cũng gặp được người mà mình muốn gặp. Chính vì vậy những lúc cần ai đó chi bằng hãy quay về với chính bản thân mình. Hóa ra mình hạnh phúc như vậy, cuộc đời dài ấy vẫn có mình kề bên, vẫn có mình vượt qua tất cả, dù chuyện gì xảy ra cũng có chính mình gánh vác và đối mặt. 

Ai cũng từng có quá khứ

 Quá khứ vốn dĩ là thứ chẳng thể mang theo và cũng chẳng thể hoài nhung nhớ, nhưng có đôi lúc ta thường vẫn nghĩ về những khoảnh khắc ấy, những kỷ niệm đẹp đã từng có, những người đã từng xuất hiện. Không biết rằng người từng xuất hiện bên bạn trong quá khứ liệu hiện tại còn bên nhau. Và liệu rằng tương lai sẽ mang người nào đến bên bạn. Những việc xảy ra, những người sẽ và đã gặp, vốn dĩ chẳng thể cưỡng cầu. Nhưng có đôi lúc lại có chút tham lam, mong rằng ai đó sẽ bên ta mãi mãi hoặc đơn giản là bên ta lâu hơn một chút. Những phút giây hạnh phúc, ta thường mong nó sẽ kéo dài hơn hoặc ngừng lại, còn những giây phút mỏi mệt ta thường mong giá như nó đừng xảy ra hoặc nếu có đến sẽ có thể nào trôi nhanh hơn một chút. Ai rồi cũng sẽ có những phút giây yếu lòng, chẳng cần bác bỏ cũng chẳng cần quên đi, cứ thản nhiên đối mặt. Yếu đuối có sao, vì đó là chính bản thân mình.