Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 7, 2021

Nếu tôi có tiền

Thế giới hiện thực là vậy, rất sớm thôi bạn sẽ nhận ra tiền thật sự rất quan trọng. Bạn có bao giờ từng hỏi vì sao nó quan trọng chưa và nếu có tiền bạn sẽ làm gì. Có một câu nói mà tôi từng đọc được ở đâu đó: tiền quan trọng như thế nào tùy thuộc vào tình huống lúc bạn cần đến nó. Ví như cuộc sống thường ngày bạn sẽ thấy tiền cũng không quá quan trọng nhưng đột nhiên khi người nhà cần đến nó để giữ lại sinh mạng thì hóa ra tiền lại trở thành một thứ vô cùng quan trọng. Nó giúp bạn giữ lại được những người bạn yêu thương. Giúp bạn có nhiều thời gian hơn để ở bên gia đình. Giúp bạn chăm sóc được những người bạn muốn chăm sóc. Nếu có tiền bạn sẽ làm gì? Sẽ đi du lịch khắp thế gian hay từ bỏ công việc mình không thích bấy lâu nay? Sẽ nằm ở nhà cả ngày tận hưởng cuộc sống hay lang thang khắp chốn giúp đỡ những người khó khăn? Còn tôi, nếu có tiền, tôi sẽ chăm sóc thật tốt người thân, dành thời gian bên họ, giữ họ bên cạnh lâu nhất có thể. Mỗi ngày đều vui vẻ, nói chuyện, sống một cuộc đời

Từng có và chưa từng có

Từng có và chưa từng có là hai trạng thái mà hiện tại bạn đều không có. Nếu được lựa chọn, bạn sẽ chọn trạng thái nào. Đã từng có nghĩa là thứ đó đã rời xa, đã không còn quay lại. Chưa từng có nghĩa là bạn không có khả năng để có được nhưng vẫn nuôi hy vọng một ngày nào đó mình sẽ có được. Dù là trong trạng thái nào thì có lẽ đều có chút nuối tiếc. Từng có cho ta cảm giác tiếc nuối vì không giữ lại được. Còn chưa từng có cho ta cảm giác nuối tiếc vì không có được nhưng cũng không quên được. Cảm giác đó đôi lúc khiến ta hụt hẫng, đôi lúc buồn, đôi lúc mông lung và trống vắng. 

Mọi chuyện rồi sẽ qua

 Hóa ra mọi chuyện rồi sẽ ổn. Hóa ra mọi chuyện đều sẽ qua. Chỉ là khoảng thời gian trôi qua đó thật sự không hề đơn giản. Chỉ có bản thân bạn mới biết mình phải trải qua những gì, mình phải chịu đựng những gì và mình phải cố gắng như thế nào. Ai cũng từng được an ủi: mọi chuyện rồi sẽ tốt hơn thôi. Nếu chưa trở nên tốt đẹp thì có lẽ đó chưa phải là kết thúc. Chính bạn cũng biết điều đó nhưng đôi lúc khi bản thân đã quá mệt mỏi khi phải tự mình trải qua nhiều chuyện, bế tắc, tuyệt vọng. Những lúc như thế hóa ra rất khó để có thể suy nghĩ một cách tích cực rằng: không sao đâu, mọi chuyện sẽ qua thôi mà. Cứ như vậy dần bị nhấn chìm bởi những suy nghĩ mông lung, bởi những mệt mỏi. Không phải cứ tỏ ra mình ổn thì mọi chuyện sẽ thật sự ổn. Nhưng ít nhất hãy vỗ về bản thân những lúc khó khăn như vậy, để bản thân có động lực bước tiếp. Cuộc sống là vậy đó. Nếu cứ mãi lặp lại và bình lặng thì có lẽ bản thân sẽ không mạnh mẽ lên được. Chính vì vậy mỗi lúc gặp phải bất kỳ chuyện gì, dù là khó kh

Qua đêm tối sẽ là bình minh

Người khác có thể cho bạn vài lời an ủi. Phần hiện thực còn lại của cuộc sống thì bạn là người duy nhất phải đối mặt. Có thể lúc đầu bạn chưa quen với cảm giác một mình trước tất cả. Nhưng sau đó, tất cả thực tế này rồi một ngày bạn cũng phải chấp nhận. Chịu được đêm tối sẽ thấy được ánh nắng ban mai. Chẳng ai biết và cần biết bạn phải trải qua những gì, bởi vì bất kỳ ai cũng phải đối mặt với những thứ khác nhau trong cuộc sống. Ai cũng bận với cuộc sống của riêng mình, sự thấu hiểu từ người khác vốn dĩ không cần thiết bằng sự thấu hiểu từ chính bạn. Dù cuộc sống này không còn đường lui, dù chẳng ai đứng bên bạn thì vẫn phải tạo niềm vui cho mình mỗi ngày. Khó khăn hoặc những thứ đã xảy ra với bạn vốn dĩ có thể nhấn chìm bạn hay không là do chính bạn quyết định. Mạnh mẽ hơn, dũng cảm hơn đối mặt - những lời này có vẻ thật sáo rỗng nhưng khi bước qua được mọi thứ rồi bạn mới nhận thấy hóa ra mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi. Và việc ổn như thế nào là do tâm thái đối mặt của bạn. 

Quá chân thành sẽ biến thành ngu ngốc

 Lựa chọn cho đi mà không có gì tiếc nuối, lựa chọn hi sinh mà không cần hồi đáp, lựa chọn tin tưởng mà chẳng có gì hoài nghi. Mỗi lựa chọn ấy có thể sẽ khiến bạn trở nên yếu đuối khi bị người khác lừa dối. Bạn nên biết rằng không phải tin tưởng sẽ đổi lấy được tin tưởng, chân thành không nhất thiết sẽ đổi được chân thành, cho đi không nhất thiết sẽ nhận lại. Bởi đó là câu chuyện của hai người. Cho dù bạn như thế nào thì không nhất thiết người ta cũng sẽ như vậy đối xử lại với bạn. Có người sẽ nghĩ rằng ít nhất sống chân thành như vậy, bản thân sau này sẽ không hối hận vì đã cho đi. Nhưng để bảo vệ chính mình, mỗi lần cho đi có lẽ nên dành lại một chút cho chính mình. 

Gửi bản thân của sau này

 Không biết bản thân tôi của những năm sau sẽ như thế nào. Rốt cuộc đã đạt được những gì và cuộc sống trôi qua như thế nào. Vẫn cố gắng để biến thành người mình thích hay đã sớm từ bỏ. Đã tìm ra lối đi cho mình chưa hay vẫn bế tắc giữa cuộc sống này. Đã đủ mạnh mẽ để làm chỗ dựa cho mình và những người thân yêu hay chưa. Có hay không can đảm để làm những điều mình thích. Tôi của tương lai không biết có mệt mỏi hay không, có còn yếu lòng trước những trước những khó khăn, và điều quan trọng nhất là có vui vẻ hay không. Nếu có thể chỉ muốn nhắn nhủ rằng: hiện tại của bạn dù khó khăn vẫn đang nỗ lực, dù không có gì dễ dàng nhưng vẫn lạc quan sống từng ngày, dù không có ai bên cạnh nhưng vẫn là chỗ dựa cho chính mình. 

Bế tắc

 Thế giới này thực ra có nhiều thứ khiến chúng ta tiếp tục sống. Chỉ là đôi lúc tâm trạng khiến bản thân không nhìn thấy được những thứ đẹp đẽ ấy mà chỉ nhìn thấy bế tắc. Chỉ là đôi lúc rơi vào những khoảng không vô vọng và chẳng biết làm thế nào để thoát ra. Và chỉ là đôi lúc bản thân tìm không ra lý do để tiếp tục tồn tại. Đôi lúc mệt mỏi, đôi lúc chán chường, đôi lúc vô vọng và đôi lúc cô đơn. Có trải qua mới biết, những tâm trạng ấy tồi tệ đến mức nào. Cảm giác bản thân sống một cách vô nghĩa, chẳng tìm được hướng đi và cũng chẳng tìm được con đường cho chính mình. Cứ thế tiếp tục từng ngày và chẳng hiểu lý do bản thân phải tiếp tục. Có lúc muốn kết thúc tất cả nhưng lại chẳng đủ dũng cảm để kết thúc. Cứ như thế không muốn tiếp tục và cũng chẳng dám kết thúc. Nếu như cuộc sống lúc nào cũng vui vẻ thì có lẽ bạn sẽ không còn trân trọng vui vẻ nữa. Chính vì thế ai cũng từng trải qua đắng cay rồi mới đến ngọt bùi hoặc ngược lại. Bởi vì có nếm thử vị đắng bạn mới biết hóa ra vị ngọt là

Không hẹn mà gặp

 Trong cuộc sống này, có vô số chuyện xảy ra chẳng phải bởi vì bản thân bạn muốn nó xảy ra mà đơn giản nó tự xảy ra theo dòng chảy của tự nhiên. Chắc có lẽ vô số lần, bản thân gặp phải vô số chuyện mà chưa kịp chuẩn bị tốt nó đã xảy ra. Mọi chuyện xảy ra chỉ đơn giản bởi vì nó phải xảy ra và chẳng bởi vì một nguyên do nào cả. Chẳng phải vì bạn chưa đủ tốt, chẳng phải vì bạn chưa đủ giỏi, chẳng phải vì bản thân bạn ra sao hay như thế nào. Chuyện bạn có chấp nhận nó xảy ra hay không vốn dĩ chẳng quan trọng đến thế. Có bao giờ bạn chưa kịp giải quyết xong chuyện này thì những chuyện khác cứ thế ập tới khiến bạn chưa kịp đón nhận hay không. Và sau những lần chưa kịp chuẩn bị ấy, bản thân sẽ càng trở nên linh hoạt hơn khi đối mặt với mọi tình huống trong cuộc sống. Chuyện xảy ra, bạn không còn bất ngờ mà thay vào đó dùng trạng thái thản nhiên nhất để giải quyết nó. Lúc đó bạn sẽ nhận ra, cuộc sống không phải dễ dàng nhưng bạn có năng lực để khiến nó trở nên dễ dàng.                        

Ai cũng có câu chuyện của riêng mình

 Thế gian hối hả, lòng người vì thế mà trở nên chật hẹp. Chẳng phải bởi vì sự ích kỷ mà đôi lúc vì sợ cho đi quá nhiều, bản thân chỉ nhận được lại sự vô tình. Vì sự lãnh đạm ấy mà che giấu đi những cảm xúc trong tim. Vì từng trải qua nên sợ hãi cho đi lần nữa. Vì từng kết thúc nên sợ hãi bắt đầu. Vì từng rời xa nên sợ hãi bên nhau. Trong quá trình không ngừng trải qua ấy, ai cũng có những nỗi niềm, ai cũng có những câu chuyện và ai cũng có những tâm sự giấu kín. Sau tất cả, chúng ta đều cố gắng để tiếp tục. Tiếp tục trưởng thành, tiếp tục yêu thương, tiếp tục nỗ lực, tiếp tục quá trình biến thành người mà bản thân mong muốn. Trong sự tiếp tục ấy, chúng ta sẽ gặp vô số những thương tổn, vô số vấp ngã nhưng chỉ cần tiếp tục, con đường bạn đi sẽ trở nên ngày càng dễ dàng. Dễ dàng không phải bởi vì bạn không còn gặp khó khăn nữa mà bởi vì bản thân đã trở nên kiên cường tới mức mọi chuyện xảy ra đều có thể đón nhận. Câu chuyện của bạn - tác giả chính là bạn. Mặc dù những tình tiết trong tru

Không ai thích cô đơn

 Lý do khiến bạn ngày càng trở nên trầm lặng, ngày càng thu mình là gì? Là vì sợ tổn thương? là vì sợ hy vọng sẽ một lần nữa vụt mất? hay chỉ đơn giản vì muốn bảo vệ bản thân? Bạn luôn lắng nghe người khác nhưng liệu có ai sẽ an ủi bạn sau những tổn thương, liệu sẽ có ai kề bên bạn những lúc bạn cần nhất. Đôi khi cái bạn cần không phải là sự giúp đỡ và cũng chẳng phải những câu an ủi mà đơn giản chỉ là có ai đó ngồi bên, lắng nghe bạn, cùng bầu bạn, cùng sẻ chia nỗi lòng. Nhưng bạn cũng sợ rằng chính vì bản thân đã quen với sự cô đơn, sợ rằng sự đến và đi của ai đó sẽ khiến cuộc sống của bạn bị đảo lộn. Thế giới một mình khi trước khi ai đó đến và sau khi ai đó rời đi quả thực rất khác biệt. Trước khi ai đó đến, một mình là quen thuộc. Sau khi ai đó đi, một mình là thương tâm. Nếu có ai đó nguyện ở bên bạn thì có lẽ chẳng ai muốn cô đơn. Nhưng cũng vì cô đơn quá lâu khiến bản thân sợ mở lòng. Hóa ra cái bản thân sợ chẳng phải một mình mà sợ một mình sau khi ai đó rời xa.              

Điều quan trọng nhất

 Rốt cuộc bạn tới thế gian này là vì điều gì? Rốt cuộc bạn tranh đấu, nỗ lực như vậy để đạt được điều gì? Rốt cuộc những lo lắng thường ngày là vì sao? Và rốt cuộc điều gì với bạn là quan trọng nhất? Có lẽ vì mải mê với cuộc sống này mà chúng ta thường quên đi bản thân đến nơi đây là để sống một cuộc đời vui vẻ. Một cuộc sống mà nếu ngày mai lỡ như bạn không còn được tỉnh dậy thì cũng không có điều gì hối tiếc. Một cuộc sống mà bạn cảm thấy từng giây phút trôi qua đều không uổng phí. Một cuộc sống mà dù khó khăn như thế nào thì vui vẻ vẫn hiện diện. Chỉ cần nụ cười nhiều hơn những giọt nước mắt thì bạn của mỗi ngày đang sống một cuộc đời với sự trân trọng dành cho chính mình.                                                                                                                                            Lão Tề

Thế giới không công bằng

 Hồi nhỏ, bản thân thường cảm thấy thế giới này thật không công bằng. Có những người sinh ra đã phải chịu rất nhiều khổ cực nhưng có những người lại được sống trong sung sướng. Lớn lên rồi mới phát hiện hóa ra thế giới đúng là không công bằng thật. Nhưng không công bằng là một chuyện tốt bởi vì nó khiến bạn nỗ lực hơn để đạt được điều mình muốn. Nếu bạn được nhận sự không công bằng thì hãy trả lại bằng sự phấn đấu không ngừng. Khoảng cách giữa người với người không phải là có được bao nhiêu mà là từng nỗ lực bao nhiêu. Có người không cần nỗ lực đã có được những thứ bạn hao tâm tổn sức mới đạt được. Rõ ràng khác biệt lớn như vậy nhưng có một điều mà chúng ta đều giống nhau đó là quyền đấu tranh cho cuộc sống của bản thân mình. 

Ở mỗi nơi trên thế giới

 Thế giới rộng lớn như vậy, chắc chắn sẽ có nơi thuộc về bạn, nơi đó có thể là thành phố ven biển, vùng quê rộng lớn hoặc miền núi thanh bình. Dù bạn ở bất kỳ nơi đâu, mỗi ngày đều sẽ trôi qua và sau khi náo nhiệt rời đi thì sự thanh lặng giữa đêm sẽ tìm về. Tại mỗi nơi nhỏ bé của thế giới này có những người đang phấn đấu hết mình vì mục tiêu và những ước mơ của riêng mình nhưng cũng có những người dường như đang lạc lối giữa nơi rộng lớn ấy. Có những người phiêu bạt phương xa để tìm kiếm hi vọng cho cuộc đời mình, có người sợ rằng sau tất cả nỗ lực vẫn không đạt được kết quả và cũng có những người giữ vững niềm tin để tiếp tục với hoài bão dở dang. Chúng ta hóa ra cũng có thể kiên cường đến vậy, dù bản thân chẳng biết kết quả sau nỗ lực là gì nhưng ít ra đã từng cố gắng, đã từng tranh đấu để đạt được điều mình muốn. Thế giới rộng lớn này, bạn sẽ có nơi thuộc về. Thế giới rộng lớn này sẽ không tránh khỏi những lúc lạc đường. Và thế giới rộng lớn này bạn hãy sống xứng đáng với chính bản