Không ai thích cô đơn

 Lý do khiến bạn ngày càng trở nên trầm lặng, ngày càng thu mình là gì? Là vì sợ tổn thương? là vì sợ hy vọng sẽ một lần nữa vụt mất? hay chỉ đơn giản vì muốn bảo vệ bản thân? Bạn luôn lắng nghe người khác nhưng liệu có ai sẽ an ủi bạn sau những tổn thương, liệu sẽ có ai kề bên bạn những lúc bạn cần nhất. Đôi khi cái bạn cần không phải là sự giúp đỡ và cũng chẳng phải những câu an ủi mà đơn giản chỉ là có ai đó ngồi bên, lắng nghe bạn, cùng bầu bạn, cùng sẻ chia nỗi lòng. Nhưng bạn cũng sợ rằng chính vì bản thân đã quen với sự cô đơn, sợ rằng sự đến và đi của ai đó sẽ khiến cuộc sống của bạn bị đảo lộn. Thế giới một mình khi trước khi ai đó đến và sau khi ai đó rời đi quả thực rất khác biệt. Trước khi ai đó đến, một mình là quen thuộc. Sau khi ai đó đi, một mình là thương tâm. Nếu có ai đó nguyện ở bên bạn thì có lẽ chẳng ai muốn cô đơn. Nhưng cũng vì cô đơn quá lâu khiến bản thân sợ mở lòng. Hóa ra cái bản thân sợ chẳng phải một mình mà sợ một mình sau khi ai đó rời xa.

                                                                                                                                        Lão Tề

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Hoàn thành quan trọng hơn hoàn hảo

Cuộc sống không dễ dàng

Thức tỉnh vì tương lai