Bế tắc

 Thế giới này thực ra có nhiều thứ khiến chúng ta tiếp tục sống. Chỉ là đôi lúc tâm trạng khiến bản thân không nhìn thấy được những thứ đẹp đẽ ấy mà chỉ nhìn thấy bế tắc. Chỉ là đôi lúc rơi vào những khoảng không vô vọng và chẳng biết làm thế nào để thoát ra. Và chỉ là đôi lúc bản thân tìm không ra lý do để tiếp tục tồn tại. Đôi lúc mệt mỏi, đôi lúc chán chường, đôi lúc vô vọng và đôi lúc cô đơn. Có trải qua mới biết, những tâm trạng ấy tồi tệ đến mức nào. Cảm giác bản thân sống một cách vô nghĩa, chẳng tìm được hướng đi và cũng chẳng tìm được con đường cho chính mình. Cứ thế tiếp tục từng ngày và chẳng hiểu lý do bản thân phải tiếp tục. Có lúc muốn kết thúc tất cả nhưng lại chẳng đủ dũng cảm để kết thúc. Cứ như thế không muốn tiếp tục và cũng chẳng dám kết thúc. Nếu như cuộc sống lúc nào cũng vui vẻ thì có lẽ bạn sẽ không còn trân trọng vui vẻ nữa. Chính vì thế ai cũng từng trải qua đắng cay rồi mới đến ngọt bùi hoặc ngược lại. Bởi vì có nếm thử vị đắng bạn mới biết hóa ra vị ngọt là như thế nào. Bởi vì từng nếm thử vị đắng bạn mới biết trân trọng hơn vị ngọt. Cảm xúc của bạn cũng vậy. Có những lúc vui và cũng có những lúc buồn, có những lúc tràn đầy niềm tin và cũng có những lúc mất hết hi vọng. Bạn chẳng cần phải tỏ ra mình ổn như thế nào hoặc cố xóa đi những cảm xúc chân thật ấy. Cứ buồn nếu ngày hôm nay thật tồi tệ, cứ nghỉ ngơi nếu bạn thấy mệt mỏi. Nếu lạc đường rồi, điều bạn làm có thể là tiếp tục đi hoặc dừng lại nghỉ ngơi và tìm ra hướng đi đúng. Dù bạn tiếp tục hay dừng lại cũng mong bạn tìm thấy đích đến của cuộc đời mình. 

                                                                                                                                        Lão Tề

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Hoàn thành quan trọng hơn hoàn hảo

Cuộc sống không dễ dàng

Thức tỉnh vì tương lai