Học cách sống một mình

 Lúc còn nhỏ khi bị ngã thường bất giác nhìn xem có ai xung quanh không. Nếu có thì sẽ khóc thật lớn để được dỗ dành, còn nếu không có thì chỉ đành ngoan ngoãn đứng dậy. Trưởng thành rồi, khi bị ngã vẫn xem xung quanh nhưng khác biệt đó là: nếu có người thì sẽ đứng dậy thật nhanh và tiếp tục bước đi như chẳng có chuyện gì xảy ra, còn nếu không có thì sẽ lặng lẽ khóc. Lớn lên khiến chúng ta học được một vài thứ. Có người xem đó là giả tạo nhưng có người lại xem đó là kiên cường. Học được cách giấu nỗi buồn vào trong, giọt nước mắt cũng không muốn người khác nhìn thấy, học cách một mình bước đi, học cách vui vẻ một mình tận hưởng cuộc sống và cũng một mình vượt qua gian khổ. Hóa ra việc một mình ấy không đáng sợ như chúng ta từng tưởng tượng và hóa ra bản thân cũng có thể sống tốt như vậy dù chỉ có một mình. 

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Hoàn thành quan trọng hơn hoàn hảo

Cuộc sống không dễ dàng

Thức tỉnh vì tương lai