Bên nhau lâu đến vậy sao cuối cùng lại lựa chọn chia tay?

Đứa bạn thân và người bên cạnh quyết định chia tay rồi. Sau bốn năm quen nhau họ quyết định buông tay và tìm con đường mới cho bản thân. Là người chứng kiến cuộc tình này, tôi có chút kinh ngạc bởi vì sao có thể buông bỏ dễ dàng khoảng thời gian bên nhau như vậy? Có thể nói họ bên nhau vào những năm tháng đẹp đẽ nhất của tuổi trẻ cùng trải qua thời thanh xuân ngờ nghệch và mơ hồ nhưng cuối cùng lại không thể nắm tay nhau tới cuối con đường. Những tưởng kết thúc cho mọi cuộc tình đẹp sẽ là một đám cưới và hạnh phúc bên nhau tới cuối đời nhưng thực tế dường như không phải vậy. Tôi hỏi cô ấy:"Có phải kết thúc cho mọi đoạn tình cảm đều như vậy, trải qua phong ba bão táp nhưng lại không thể chịu nổi những điều tưởng chừng như bình thường và giản dị?" Cô ấy lặng lẽ nhìn qua khung cửa sổ và nói rằng:"Không phải!". Cô ấy nói lúc mới yêu nhau cả thế giới chỉ cần có hai người là đủ. Chỉ cần cô ấy còn yêu anh ta hoặc anh ta còn chút tình cảm với cô ấy thì họ có thể gắng gượng và nhượng bộ để ở bên nhau, luôn cảm thấy có thể cùng nhau sống hết đời này. Nhưng sau này, càng ngày họ càng cảm thấy khoảng thời gian bên nhau giữa hai người là mệt mỏi. Có thể vì những chuyện nhỏ nhặt mà cãi vã, có thể vì những chuyện không đáng mà giận dỗi và cũng có thể vì những chuyện vô cớ mà nói buông tay. Ai cũng không muốn nhượng bộ nữa, ai cũng cho bản thân mình là đúng và vì sao lại phải vì ai khác mà bỏ đi cái tôi của chính mình? Nhưng sau đó họ cũng có thể miễn cưỡng ở bên nhau vì cho rằng khoảng thời gian bên nhau hạnh phúc đó còn có thể cố gắng được. Sự miễn cưỡng này như một vòng luẩn quẩn vì nó không phải là cách giải quyết tốt cho một chuyện tình, tới lúc nào đó bạn sẽ cảm thấy dường như đây không còn là tình yêu ban đầu mà là sự cố gắng, ái ngại nói chia tay. Bạn thân nói với tôi rằng: "So với việc có người yêu thà sống cô đơn một mình như vậy sẽ hạnh phúc hơn vì chí ít mình có thể tự tạo hạnh phúc cho bản thân mình". Thực ra sau khi bạn cố gắng níu giữ quá lâu và cảm thấy mệt mỏi thì kết quả sau đó sẽ là chờ đợi đối phương nói chia tay. Hai người đã bên nhau lâu như vậy nhưng lại không thể trở thành một nửa cuộc đời của nhau mà ngược lại trở thành ghánh nặng mỗi khi nghĩ tới. Một tình yêu như vậy bạn còn cần không? Tôi từng được nghe một câu nói: "Chúng ta luôn phải đợi rất lâu mới hiểu ra, thích hay không thích, hợp hay không hợp, có thể hay không thể ở bên nhau thật ra là ba chuyện hoàn toàn khác nhau".Khi còn trẻ, nhìn những người cãi nhau tôi sẽ nghĩ rằng tình yêu của họ thật tốt, vì có tranh luận tức là họ có quan tâm. Luôn cảm thấy rằng thích một người là có thể chấp nhận tất cả của người đó, nguyện vì người đó mà thay đổi, hi sinh tất cả cho người đó. Nhưng sau này đợi tới khi yêu và chia xa tôi mới thực sự hiểu có những người chỉ hợp để bạn thích nhưng thật sự không thích hợp để ở bên nhau.Thật sự không thể lí giải rốt cuộc khoảng cách xa tới mức nào lại khiến cho hai người lựa chon xa nhau thay vì cố gắng níu giữ. Trong sự im lặng đem tình cảm tốt đẹp xóa đi không còn dấu vết. Cho đến rất lâu về sau tôi nghe được một câu nói:"Tôi vẫn còn yêu anh nhưng sớm đã không còn thích anh anh nữa rồi!". Tôi không muốn sau mỗi lúc cãi nhau đều phải gượng cười bỏ qua, tôi không muốn mỗi đêm đợi chờ tin nhắn tới lúc ngủ quên trên bàn, tôi không muốn nghe lời giải thích của anh về những mối quan hệ mập mờ và càng không muốn sống trong lo sợ một ngày nào đó sẽ mất đi. Cuộc sống vốn dĩ đã rất mệt mỏi tôi không muốn tình yêu cũng như vậy. Và không muốn cứ mãi đứng một chỗ đợi một người khi trong lòng đã rõ vốn dĩ từ lâu người ta đã không còn nhìn về phía mình nữa. Đã đến lúc phải rời xa để chờ một người đặc biệt khác. Níu giữ mệt rồi nên lựa chọn buông tay thôi.Một tình yêu khác sẽ đến - bình dị mà ấm áp. Khiến bạn khẽ nở nụ cười khi nghĩ về và muốn ở cùng người đó thật thoải mái, hạnh phúc trong khoảng thời gian còn lại của cuộc sống. Chúc các bạn của tôi tìm thấy một người đáng trân trọng như vậy!

Nhận xét

  1. Buông bỏ hay không là do chính bản thân mình quyết định. Nếu anh ấy có làm tổn thương bạn sâu sắc đến nhường nào. Nhưng sau một đêm thức dây. Bạn vẫn tha thứ được và luôn nhớ về khoảng thời gian tươi đẹp trước đây, nhớ về những hành động dịu dàng hay đôi khi chỉ là những tin nhắn giản đơn nhất thì cớ sao không cho bản thân mình cũng như anh ấy một cơ hội để bắt đầu lại. Đừng bao giờ hỏi anh ấy tại sao anh lại làm như vậy, tại sao anh lại thờ ơ với em, tại sao và tại sao. Nó hoàn toàn vô nghĩa với anh ta. Điều đó chỉ làm cho mối tình này thêm mệt mỏi. Bạn bảy thử thay những câu hỏi đó bằng những lời quan tâm nhẹ nhàn thôi như anh có mệt không, mình cùng nhau đi ăn nhé, .... Dùng hành động để chứng tỏ rằng tình cảm của mình chân thành biết bao nhiêu và cũng để anh ấy tự hiểu ra thời gian qua anh ấy đã hời hợt như thế nào. Nếu cơ hội này anh ấy không nắm bắt được hoặc muốn đẩy bạn ra xa. Thì thôi buông tay đi. Chuyện gì làm được đã làm rồi không còn gì nuối tiếc nữa. Như nêm nếm một nồi canh vậy, mặn quá thì nêm lại. Nếu vẫn k cứu vạn được nữa ra ngoài ăn cho sướng thân. Tình cảm cũng vậy mình đủ mặn rồi, hắn k biết thưởng thức. Là lỗi của hắn. Buông đi thế giới 7 tỷ người. Cao lương mỹ vị đầy mắc gì bám lấy rong rêu cỏ dại ven đường. Phí cả thanh xuân tươi đẹp ��

    Trả lờiXóa

Đăng nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Hoàn thành quan trọng hơn hoàn hảo

Cuộc sống không dễ dàng

Thức tỉnh vì tương lai